Bé Huệ có đôi môi đỏ chót, má thơm mùi sữa. Đôi mắt đen láy rất đẹp. Mái tóc tơ mượt mà. Bé đi lẫm chẫm; đi được vài bước lại bò. Miệng bi bô suốt ngày. Sáu cái răng trắng nõn, luôn nhoẻn miệng cười. Hỏi tên ai, nó cũng chỉ đúng người đó.

Nó biết vòng tay, cúi đầu rất điệu cât tiếng ạ. Nó biết giơ tay vẫy vẫy nói: "bai bai". Nó gọi "mẹ", gọi "bố gọi ông, gọi "bà" rất rõ. Da nó rất trắng, không biết ai bày cho nó là người Pháp, nên mỗi lần được hỏi:

–  Bé Huệ người nước nào?

–  Pháp! Pháp!

Nó nói xong liền cười tít mắt. Rồi sà vào mẹ, vào cô chỉ ra ngoài ngõ, cúi đầu nói: "Chơi! Chơi!".

Xem thêm:  Tả con đường đi học của tuổi thơ
Topics #em bé